Cùng nghe màn đối đáp của 2 vĩ nhân và bài học đầu tư chứng khoán

Thảo luận trong 'Thảo luận chung' bắt đầu bởi Tô Đình Văn, 12/4/19.

Lượt xem : 2,985

  1. Tô Đình Văn

    Tô Đình Văn Chứng Sỹ Đại Hiệp

    Tham gia ngày:
    28/10/18
    Bài viết:
    663
    Đã được thích:
    402
    Giới tính:
    Nam

    cung-nghe-man-doi-dap-cua-2-vi-nhan-va-bai-hoc-dau-tu-chung-khoan.jpg
    Quang Trung và Nguyễn Ánh là 2 bậc kỳ tài anh minh của Việt Nam, mỗi một người đều xứng đáng trở thành vua của Việt Nam, 2 người này là đối thủ truyền kiếp không đội trời chung với nhau, cơ hội gặp mặt đã khó chứ đừng nói đến những màn đối đáp với nhau. Nhưng đã có một lần hiếm hoi 2 vị vua này trở thành chiến hữu và bạn bè của nhau trong một khoảng thời gian ngắn, đó là lúc quân Thanh xâm lược nước ta, trước mối đe dọa thù trong giặc ngoài, Quang Trung đã quyết định đình chiến lại với Nguyễn Ánh hợp tác lại để cùng nhau chống giặc ngoại xâm, thế là người đời sau đã có dịp nghe kể lại cuộc trò chuyện của 2 bậc anh minh này.

    Hôm nay vô tình nghe được màn đối đáp này Văn vừa rút được bài học vừa có cảm hứng để chia sẻ lại cho các bạn, tất nhiên câu chuyện trên chẳng liên quan gì đến chứng khoán của chúng ta ngày nay nhưng giá trị bài học từ màn đối thoại đó vẫn áp dụng được dành cho mọi thời đại mọi lĩnh vực, đây là bài học của Nguyễn Ánh dành cho Quang Trung, người mà sau này trở thành vua của triều Nguyễn , hãy bắt đầu nghe Văn kể chuyện:

    CUỘC HỘI NGỘ ANH HÙNG ĐẦY DUYÊN NỢ

    cung-nghe-man-doi-dap-cua-2-vi-vua-quang-trung-nguyen-anh-va-bai-hoc-dau-tu-chung-khoan (2).jpg

    Nghe tin cấp tốc giặc lăm le xâm lược nước ta :

    _Quang Trung: Càn Long dẫn đại binh tới à ?

    Quang Trung hỏi khi nhận được tin tình báo

    Quang Trung: Ước lượng bao nhiêu ?

    Binh lính: Bẩm hoàng thương, khoảng 40 vạn quân !

    Ông suy nghĩ một chút rồi nói:

    Quang Trung: được rồi, lệnh cho toàn quân dừng kế hoạch nam tiến, chỉ giữ 1 cánh quân ở Quy Nhơn phòng Nguyễn Ánh đánh lén, còn lại rút về Bắc đóng ở Tam Hiệp chuẩn bị đánh Mãn Thanh !

    Vua vừa tuyên bố thì ở ngoài sân có tiếng kêu lớn, Trần Quang Diệu chạy xồng xộc vào điện Đan Dương :

    Trần Quang Diệu: Cấp báo ! Trinh sát miền trung vừa phát hiện có dấu hiệu đáng ngờ ở biên giới, quân Lạn Xạn, Chân Lạp và Xiêm La đang đóng binh dọc lãnh thổ nước ta, doanh trại được dựng lên cấp tốc.

    Vua Quang Trung nhíu mày, phía Nam đau đầu với Nguyễn Ánh, phía Bắc thì Mãn Thanh xâm lăng bờ cõi, chưa kể 3 nước phía tây đồng loạt khởi binh, nếu đấu với từng đối thủ một thi ông chẳng ngán nước nào nhưng thập diện mai phục như thế này thì thật sự nan giải.

    Quang Trung: Đem giấy bút lại đây cho ta, ta có việc cần làm !

    Binh lính: Vâng ! Thưa hoàng thượng.

    Quang Trung trải giấy lên bàn rồi bắt đầu viết, lá thư thứ nhất gửi cho Nguyễn Nhạc và Nguyễn Lữ căn dặn 2 người triển khai quan đội ra tất cả các tuyến biên giới phía tây, lá thư thứ 2 ông ngập ngừng rồi đặt bút viết:

    Quang Trung: Lá thư này gửi cho Nguyễn Ánh !

    Mời Ánh ra Phú Xuân để bàn việc, viết xong ông gấp thư lại rồi đưa cho Trần Quang Diệu dặn là gửi hỏa tốc vào miền Nam, Trần Quang Diệu tuân lệnh rồi lui ra, thù trong giặc ngoài, nếu gác được thù trong mà chống được giặc ngoài thì đó là việc nên làm, ông không hy vọng Nguyễn Ánh sẽ đến Phú Xuân nhưng ít ra lời lẽ mềm mỏng truong thư sẽ khiến hắn suy nghĩ lại tình hình hiện nay

    Khoảng 1 tháng sau khi bức thư được Trần Quang Diệu gửi đi thi một tối tại cung điện Đan Dương binh lính chạy vào báo tin Nguyễn Ánh đã tới và đến một mình. Quang Trung cho chuẩn bị bàn tiệc rồi tự mình ra đón Nguyễn Ánh. Ông nai ngực oai phong để tỏ rõ uy lực cùa Quang Trung rồi đứng nghiêm trang trước điện Đan Dương mà chờ.

    Một thanh niên trẻ tuổi trẻ tuổi cưỡi ngựa đằng xa xuất hiện, đây là khoảnh khắc lịch sử khi 2 kẻ thù không đội trời chung lần đầu tiên nhìn thấy nhau. Nguyễn Ánh khuôn mật sắc lạnh ăn bận sang trọng tuy nhà tan cửa nát lăn lộn giang hồ đã lâu nên dung nhan có nét phong trần nhưng vẫn không giấu được phong thái quyền uy của con nhà chúa, Nguyễn Huệ thấy vậy cũng phải tấm tắc khen trong bụng, bên ngoài ông thô dữ nhưng bên trong lại tinh tế, ông lấy lễ chủ khách đối đã với Nguyễn Ánh rất đúng phép:

    Quang Trung: Xin mời ! Tiệc đã dọn sẵn.

    Nguyễn Ánh xuống ngựa lạnh lùng không nói gì bước vào điện Đan Dương rôi bắt đầu ngồi vào bàn tiệc với Quang Trung

    MÀN ĐỐI ĐÁP LỊCH SỬ GIỮA 2 VỊ VUA

    cung-nghe-man-doi-dap-cua-2-vi-vua-quang-trung-nguyen-anh-va-bai-hoc-dau-tu-chung-khoan (3).jpg

    Khi ngồi vào bàn tiệc hắn lúc này mới lên tiếng

    Nguyễn Ánh: Ngươi cứ để trẫm tự nhiên, trẫm tự rót được !

    Trẫm à !


    Vua Quang Trung hỏi. Nguyễn Ánh nói tiếp:

    Nguyễn Ánh: Sau này thế nào ta chẳng tiêu diệt được ngươi và lên ngôi hoàng đế !

    Quang Trung có chút bất ngờ sau lại cười lớn:

    Quang Trung: Tiểu tử này khẩu khí khá thật, đứng trước Quang Trung không ai dám hỗn láo !

    Thần thái của Quang Trung toát lên vẻ kiêu hùng không ai mà không khiếp sợ. Tính ra năm nay vua 39 tuổi còn Ánh thì vừa mới 30 vậy mà hắn không chút kiêng nể, Ánh đưa ly rượu lên nhấp môi rồi nói:

    Nguyễn Ánh: Liên minh của chúng ta chỉ là tạm thời thôi . Huệ ! Xong việc ngươi sẽ phải trả giá !

    Quang Trung vốn là bậc quảng đại đâu coi lời khiêu khích ấy ra gì, ông nói

    Quang Trung: ta biết ngươi được lòng dân nam bộ, muốn lật đổ được ta hoàn toàn là điều có thể, nhưng giờ tạm tác chuyện đó lại đi chúng ta cùng bàn kế phá giặc Mãn Thanh.

    Nguyễn Ánh: ta tưởng ngươi có La Sơn Phu Tử, Nguyễn Thiếp chứ !

    Quang Trung: Nguyễn Thiếp đã được ta gửi đến mặt trận phía tây giúp đỡ cho huynh đệ chống bọn Lạn Xạn, Chân Lâp và Xiêm La rồi.

    Nguyễn Ánh: Ngươi tin ta sẽ giúp ngươi thật lòng à !


    Nguyễn Ánh cười khuẩy, vua Quang Trung bối rối nhãn quan sáng rực của ông luôn có thể nhìn thấu tâm can người khác nhưng không hiểu sao chẳng hiệu nghiệm lên Nguyễn Ánh, đôi mắt sắc lạnh của Nguyễn Ánh chẳng để lộ một chút cảm xúc nào, hoàn toàn không, ông không biết hắn đang nghĩ gì, đang suy tính điều gì, nhìn vào đôi mắt Nguyễn Ánh như nhìn vào một vùng băng giá vô định

    Quang Trung: Ta tin ngươi, vì ngươi đã can đảm đến Phú Xuân 1 mình !

    Quang Trung nói hiện tại đang là trung thu tháng 9, gió mát trăng thanh, đèn lồng đỏ rực giăng khắp cung điện Đan Dương, 2 người đối đáp không khác Tào Tháo và Lưu Bị ngày xưa, thế là Quang Trung buộc miệng:

    Quang Trung: Anh hùng trong thiên hạ giờ chỉ có ta và ngươi thôi.

    Nguyễn Ánh buông đũa xuống và nói:

    Nguyễn Ánh: Ta hỏa thiêu hàng loạt chiến thuyền của ngươi ở Thị Nại, người thấy như thế nào !

    Quang Trung nghe tới đó đang vui bỗng giận tím mặt tay đấm mạnh xuống bàn, sau đó Nguyễn Ánh nói tiếp:

    Nguyễn Ánh: Ngươi tự nhận là anh hùng trong thiên hạ thì phải kiềm chế được cảm xúc, điểm yếu của ngươi là ở đó, nãy giờ uống rượu ta quan sát thấy ngươi vui buồn lộ ra sắc mặt làm chuyện lớn hãy nhớ đừng để người khác biết ngươi nghĩ gì, họ sẽ bắt thóp được ngươi đó.

    Ánh rót thêm rượu:

    Nguyễn Ánh: Như ngươi giết cả gia đình ta quật cả mồ mả tổ tiên ta lên, trong bụng ta không này nào là không nuôi ý chí phục thù nhưng bên ngoài vẫn giữ được vẻ bình thản, ta có thể đánh trận không giỏi như ngươi nhưng ta nguy hiểm hơn ngươi. Trong cái thời loạn này nếu ai giữ được cái đầu lạnh mới là kẻ chiến thắng sau cùng.

    Quang Trung nghe vậy, cho là chí phải tự nhiên cơn tức trong người xẹp xuống ông thở dài gắp 1 miếng thiệt gà uống 1 ngụm rượu rồi nói

    Quang Trung: La sơn phu tử luôn dặn ta điều đó ngày trước ta Nam chinh nóng nảy có lỡ tàn sát Cù Lao Phú và chợ lớn, thôi lan man đủ rồi chuyện đó hãy để sau đi.

    Nguyễn Ánh: ngươi chuẩn bi đánh Mãn Thanh như thế nào ?


    Nguyễn Ánh thắc mắc Quang Trung nói chờ một chút rồi đứng lên đi vào ngự thư phòng, lát sau tay cầm một cuộn giấy lớn trở ra, Quang Trung trải dài tấm giấy lên sàn trên đó có ghi 4 chữ Đại Việt Địa Đồ, Nguyễn Ánh im lặng quan sát, tấm địa đồ này là tấm chi tiết nhất mà ông từng thấy, địa giới trải dài từ Lạng Sơn đến Cà Mau có chú thích đầy đủ những chỗ xung yếu để đặt kho lương và đóng quân, Quang Trung chỉ tay vào vùng Thuận Hóa và nói

    Quang Trung: Mãn Thanh trong 1 tháng đã tiến rất xa đã vượt sông Bến Hải đóng doanh trại tại Ái Tử và Đông Hà .

    Nguyễn Ánh gật gù: 2 trại này rất gần nhau

    Quang Trung: Đúng vậy nếu ta đánh trại này thì trại kia lập tức ứng cứu ngay ngươi nghĩ ra kế gì chưa Ánh

    Nguyễn Ánh: có 1 kế nhưng mình ta làm thì không được

    Quang Trung: Ta cũng vậy, nếu kế này một mình ta làm cũng không xong, vậy 2 chúng ta bắt chước Chu Du và Gia Cát Lượng viết lên bàn tay rồi đưa cho đối phương xem.


    Nói là làm Quang Trung và Nguyễn Ánh mỗi người cầm bút viết lên tay 1 chữ sau đó xòe ra cho nhau xem rồi cả 2 cùng tâm đắc, đó là chữ DỤ.

    Kết thúc màn đối đáp, phần còn lại của lịch sử thì chắc bạn nào cũng biết hết rồi, sau đây là một số điều chúng ta có thể học hỏi từ màn đối đáp

    CHÚNG TA HỌC ĐƯỢC GÌ TỪ MÀN ĐỐI ĐÁP CỦA 2 VỊ VUA ?

    1. SỰ ĐOÀN KẾT

    cung-nghe-man-doi-dap-cua-2-vi-vua-quang-trung-nguyen-anh-va-bai-hoc-dau-tu-chung-khoan (4).jpg

    Khi 2 vị vua hợp sức lại Mãn Thanh hay Xiêm La Vạn Tượng Lạp Chân không thể nào xâm lăng vào bờ cõi của nước Việt. Điều này ứng dụng trong chứng khoán chúng ta có thể hiểu rằng không một phương pháp hay một indicator nào có thể sử dung độc lập mà kiếm ra tiền được, phải biết phối hợp và lèo lái theo thị trường

    2. PHẢI BIẾT HẠ CÁI TÔI XUỐNG

    cung-nghe-man-doi-dap-cua-2-vi-vua-quang-trung-nguyen-anh-va-bai-hoc-dau-tu-chung-khoan (5).jpg

    Quang Trung vì đại cuộc đã hạ mình xuống viết thư hợp tác với lại Nguyễn Ánh, ngược lại Nguyễn Ánh cũng vị đại cuộc mà hạ mình xuống 1 thân 1 mình đi tới thành Đan Dương 1 mình. Trong đầu tư đôi khi bạn phải chấp nhận bạn thua cuộc, phải chấp nhận những lời chỉ trích và phải thừa nhận rằng bạn đã thua cuộc trước thị trường. Chấp nhận thất bại không phải là thất bại thật sự mà là bạn sẽ trưởng thành trong tương lai và chiến thắng thị trường nếu vượt qua nó.

    Tôi chứng kiến rất nhiều anh em vẫn hay đổ lỗi cho thị trường và không chấp nhận mình đã thua, nhưng xin thưa thị trường luôn luôn đúng.

    3. PHẢI BIẾT KHỐNG CHẾ CẢM XÚC

    cung-nghe-man-doi-dap-cua-2-vi-vua-quang-trung-nguyen-anh-va-bai-hoc-dau-tu-chung-khoan (6).jpg

    "Trong thời loạn lạc, ai giữ được cái đầu lạnh là kẻ sống sót sau cùng"

    "Làm việc lớn, đừng để người khác biết mình nghĩ gì "

    Không cần phải ở thời loạn nào, bản chất con người vốn đã điên loạn, những thanh nến hay giá cả trên biểu đồ đã thể hiện rất rõ điều đó, người khống chế được cảm xúc chưa chắc giàu có trên thị trường nhưng sẽ bước vào nhóm 5% người kiếm ra tiền thị trường tài chính đầy rẫy sự loạn lạc này

    Bài viết cũng đã dài, không cần phải học đâu xa, chính trên đất Việt chúng ta cũng có những bậc cao nhân với những triết lý, những câu nói rất quý báu đối với chúng ta. Hy vong các bạn có thể học hỏi được từ 2 bậc minh vương của Việt Nam này.

    Chúc các bạn thành công !!

    **Nội dung nguyên văn câu chuyện được lấy từ clip kể chuyện này do đó Kakata không chịu trách nhiệm về nội dung câu chuyện.**

    https://www.youtube.com/watch?v=i0LWGeDp7c8

    Tô Đình Văn

    Xem thêm:


    >> Lớp học CMT
     
    Chỉnh sửa cuối: 12/4/19
  2. Đang tải...


  3. Deming

    Deming Guest

    nhảm nhí sặc mùi sách chưởng Tàu, nên có sự kiểm duyệt 3 cái nội dung vớ vẩn kiểu này
     
  4. Tô Đình Văn

    Tô Đình Văn Chứng Sỹ Đại Hiệp

    Tham gia ngày:
    28/10/18
    Bài viết:
    663
    Đã được thích:
    402
    Giới tính:
    Nam
    Xin chào, danh nhân việt nam mà bạn, mình chắc hồi đi học bạn đã được thầy cô giới thiệu rồi mà
     
  5. Deming

    Deming Guest

    đồng ý, mình tham gia quá nhiều trận chiến giữa hai vị này cả trên OTOFUN lẫn Lichsuvietnam.vn
    Vđ là những câu chuyện hư cấu vớ vẩn kiểu thế này rồi lồng ghép bài học nọ bài học kia vào nó khiên cưỡng và buồn cười
     
    Erikvan thích bài này.
  6. Tô Đình Văn

    Tô Đình Văn Chứng Sỹ Đại Hiệp

    Tham gia ngày:
    28/10/18
    Bài viết:
    663
    Đã được thích:
    402
    Giới tính:
    Nam
    Mình thấy bạn nhạy cảm quá đó, những bài học như thế này mọi nhà đầu tư đều cần mà ! Mình lồng ghép thêm một câu chuyện kể như thế này cho các bạn thư giãn và đỡ nhàm chán thôi
     
  7. Erikvan

    Erikvan The Auror

    Tham gia ngày:
    31/12/18
    Bài viết:
    233
    Đã được thích:
    65
    Giới tính:
    Nam
    Đồng ý với a ở đây là câu chuyện có vẻ hư cấu thật. Nhưng mà a @Tô Đình Văn cũng chỉ muốn lồng ghép giúp cho mọi người có cái nhìn thêm sinh động về nội dung của bài viết về đầu tư khô khan. Nếu anh @Deming là người thích sử và đầu tư thì theo em cũng cần cởi mở với việc kết hợp hai yếu tố chút chứ. Tuy nhiên quan điểm anh thấy khiên cưỡng và khó chịu thì cũng không thể trách anh được. Cheers!!
     
  8. Deming

    Deming Guest

    tùy quy chiếu mỗi người mà, nhưng thực sự mình rất ghét cái kiểu xuyên tạc lịch sử như thế, chỉ vì muốn lồng ghép cái mục đích người viết vào trong đó. Với mình đơn giản chỉ vậy thôi
     

Lượt bình luận : 6

Chia sẻ trang này